vừa gặp đã yêu
Đây là hành động quyết định việc chàng vừa gặp đã yêu và hoàn toàn muốn trở thành một nửa của bạn. Bài viết liên quan. Cưới về vỏn vẹn 4 ngày chồng ly dị gấp vì vợ quá quái gở
Dù người đàn ông dỗ dành, khuyên giải thế nào, cô gái vẫn khăng khăng, vừa khóc vừa nói: 'Đừng nói về tuổi tác nữa, đừng có nói với tôi về chuyện tuổi tác của anh'. 'Chúng ta chỉ mới quen nhau 20 phút, tuổi của anh đáng là chú em rồi', người đàn ông nói. Vẫn không
Hóa ra, từ lâu em vừa gặp đã yêu anh. P/s: Truyện được viết theo ngôi thứ ba, không phải ngôi thứ nhất.? Đây là một câu chuyện thuộc giới showbiz với mô tuýp không quá mới mẻ, tuy vậy giọng văn hóm hỉnh tưng tửng của tác giả vẫn khiến mình cảm thấy thú vị. Nữ
Khoe người yêu với cộng đồng game thủ. Người có một nửa thì siêng khoe, còn người chưa có thì vẫn tha thiết, ráo riết đi tìm để cho có đôi có cặp, bằng chúng bạn. Điều này cho thấy sức hút của "Vừa gặp đã yêu" là rất mãnh liệt. Lời nhắn rủ tìm một nửa tâm đầu ý hợp.
Vừa Gặp Đã Yêu Cafe in Mapo District 5 Closed Now Community See All 289 people like this 329 people follow this 5 check-ins About See All 327-45 Seogyo-dong (8,189.34 mi) Mapo District, Seoul, South Korea, 04052 Get Directions Contact Vừa Gặp Đã Yêu on Messenger Cafe · Pub Price range $ Opens at 1:00 PM Closed Now Page transparency See more
Yêu Đương Đi Mùa Hè tập 20: Vừa mới được cầu hôn, Hạ Thiên đã muốn "chạy dài" khi gặp mẹ của Quan Tân . Bà Quan đã gặp Hạ Thiên để trao đổi một số vấn đề trước hôn nhân khiến Hạ Thiên không khỏi phải bất ngờ.
presascondio1979. Lượt Xem 17 VỪA GẶP ĐÃ YÊU Tác giả Diệp Nhất Tầm Thể loại Hiện đại, showbiz, nữ truy, sạch sủng, HE CP Tiểu thư nhà giàu aka diễn viên chưa nổi × Ảnh đế nam thần Tình trạng Edit hoàn Link đọc truyện vừa gặp đã yêu ? Văn án Tôi đã từng nhìn thấy một người, anh ấy bước tới từ trong ánh mặt trời cuối tháng bảy, tựa như ôm lấy tất cả dịu dàng và khiêm tốn của cả đời này. Vì vậy, trong biển người mênh mông này tôi chỉ có thể thấy một mình anh ấy, nghe thấy giọng nói của anh ấy, anh bảo mình tên Tô Cẩm, Tô trong tía tô, Cẩm trong cẩm tú. Nơi trăm đóa hoa cẩm tú đua nhau nở lại chỉ gặp được một người duy nhất. Hóa ra, từ lâu em vừa gặp đã yêu anh. P/s Truyện được viết theo ngôi thứ ba, không phải ngôi thứ nhất. ? Đây là một câu chuyện thuộc giới showbiz với mô tuýp không quá mới mẻ, tuy vậy giọng văn hóm hỉnh tưng tửng của tác giả vẫn khiến mình cảm thấy thú vị. Nữ chính Trần Hi là một tiểu thư nhà giàu gia nhập showbiz vì muốn theo đuổi nam thần của mình, cô xinh đẹp, thông minh, lạc quan nhưng được cái tính là ngại phiền phức. Với tôn chỉ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, khi bị dính scandal hẹn hò với một ngôi sao nam nọ, vì ngại phiền nên cô chẳng thèm đứng ra mở họp báo phủ nhận hay công khai giải thích, và thế là bắt đầu chuỗi ngày bị cư dân mạng chửi mắng không hồi kết. ? Trần Hi có năng lực diễn xuất tốt nhưng vì không muốn dựa vào bố mình nên khi lăn lộn trong giới giải trí này chẳng có nổi một giây yên ổn. Mỗi ngày lại bị kéo vào một scandal nào đó, cư dân mạng chửi mắng nhiều đến nỗi phải xin phép đi học lại đại học thì mới tìm thêm được từ để chửi, ấy mà thay vì buồn bã hay tổn thương, cô nàng rất hăng hái đọc bình luận của anti-fan để trau dồi vốn từ, còn hưng phấn lôi kéo mọi người cùng đọc và nghiên cứu. Trong truyện có một phân đoạn mà mình thích nhất của Trần Hi chính là lúc cô nàng đi du học với người bạn thân Thi Dĩ. Hồi đó Trần Hi và hoa khôi trường xảy ra tranh chấp, cô ta nghĩ Trần Hi nghèo lắm nên đưa cô tiền, còn cầu xin cô tránh xa bạn trai cô ta ra, Trần Hi siêu ngầu nhà chúng ta đã chẳng ngần ngại rút tiền ném thẳng vào mặt cô hoa khôi kia. Sự thật tàn khốc, đúng là nhà Trần Hi giàu hơn nhà cô hoa khôi kia thật ? À đây nói đến chuyện theo đuổi nam thần, mình xin được phép giới thiệu Tô Cẩm, nam chính của chúng ta, ảnh đế trẻ tuổi, đẹp trai, xuất sắc, giành được nhiều giải thưởng, tự thành lập công ty của mình, tự làm đạo diễn phim mình đóng luôn. Ánh hào quang nam chính chói lọi chưa nào? Nói đi cũng phải nói lại, tất cả những vinh quang này đều phải trả giá, không có gì là miễn phí cả. Những ngày đầu chập chững gia nhập showbiz, cũng như bao người khác, Tô Cẩm rất khó khăn và chật vật. Thế mà lúc anh chưa nổi tiếng, chẳng ai biết anh là ai, có một cô gái đã bị thu hút bởi vẻ đẹp và tài năng của anh, vào ngày anh biểu diễn piano, cô đã tặng anh một bó hoa dành dành kèm theo tấm bưu thiếp có viết dòng chữ “Anh xứng đáng nhận được sự yêu mến từ tất cả mọi người.” Một bó hoa dành dành, một tấm bưu thiếp từ một người hâm mộ đã khiến Tô Cẩm động lòng. Anh không biết cô là ai, càng chưa gặp cô bao giờ, chỉ biết trao đổi tin nhắn với cô qua cái tên Tỏa Thanh Thu, nhưng anh lại rung động trước người con gái đó. Nhờ có sự cổ vũ của cô mà anh đã bước được đến ngày hôm nay. Trong tim Tô Cẩm cất giấu một người con gái, và thật may mắn làm sao, khi anh muốn gặp người con gái đó, cô ấy đã lặng lẽ bước đến trước mặt anh với thân phận diễn viên. ? Ban đầu khi được hợp tác với Tô Cẩm, Trần Hi vừa mừng lại vừa lo, cuối cùng cô đã gặp được nam thần đời mình rồi, nhưng trớ trêu làm sao, Tô Cẩm nổi tiếng là không thích hợp tác với các minh tinh nhiều tai tiếng hoặc dựa vào quan hệ để leo lên, vậy nên lúc đó Trần Hi đã rất lo lắng, cứ nghĩ đến việc tốn bao công sức gia nhập giới giải trí để có thể hãnh diện bước đến gặp người mình thích, nhưng bản thân lại có quá nhiều chuyện thị phi quấn thân, có thể sẽ khiến anh ấy tránh xa mà cô lại đau lòng. Người ta nói mọi chuyện trên đời đều nhờ duyên phận, nhưng đối với Trần Hi, duyên phận chỉ là một chuyện, đa phần vẫn phải dựa vào bản thân. Sau lần đầu hợp tác với Tô Cẩm, khi nghe nói anh đang định quay bộ phim Mộng Trang Chu, cô đã chẳng ngần ngại tìm đủ mọi cách để tự đề cử bản thân vào diễn với anh, may mắn làm sao, mọi cố gắng đều hái được quả ngọt. ? Trong quá trình quay phim, Tô Cẩm dần nhận ra cô gái mình tìm kiếm bấy lâu đang ở ngay trước mắt, anh đã thích cô từ lâu rồi, vậy còn chần chừ gì mà không tiến lên nhỉ? Truyện đa phần là những màn thả thính ngọt ngào của hai người, phần yêu nhau thì hơi ít, nhưng nhìn chung vẫn khá ổn. Nếu mọi người đang muốn tìm một bộ truyện sủng ngọt thích hợp đọc giải trí thì có thể thử đọc bộ này nhé, cốt truyện đơn giản, lời văn hài hước, các nhân vật phụ đều dở dở hơi hơi, nhất là phản diện thường mắc bệnh ATSM nhưng cuối cùng đều bị vả cho sưng mặt. Truyện edit siêu siêu siêu mượt, đọc rất thoải mái, buồn cười nhất là đọc đến đoạn đám cư dân mạng mắng nữ chính và mấy phân đoạn trợ lý, người đại diện và bạn thân của nữ chính nói chuyện, quên mất, cả bố của nữ chính nữa, tuy ít đất diễn nhưng mỗi lần lên sàn là đều được thần hài hước phù hộ . À truyện có pass nhé nhưng chơi quiz lấy pass là được, dễ lắm, mọi người chú ý đọc kỹ truyện sẽ giải được quiz.
Bỏ qua nội dung Vừa gặp đã yêu Tác giả Hắc Miêu Bạch Bạch Tên gốc Nhất kiến chung tình Nguồn bản raw Chuyển ngữ Lạc Dương QT, Google, TTV,… Tình trạng bản gốc Hoàn Độ dài 42 chương + 3 ngoại truyện Tình trạng bản edit Hoàn Bản chuyển ngữ được chia sẻ với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả. 13/11/2012 – 8/1/2013 *** Mục lục Giới thiệu Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Ngoại truyện 1 Ngoại truyện 2 Ngoại truyện 3 Hết
Cảnh báo chút Bộ này là cưỡng chế yêu nha, không thích xin lướt qua, thụ biến thái ép công làm Ngọc là Alpha vừa thành niên hồi tháng trước, cậu có khuôn mặt non choẹt, mắt hạnh môi son, nét thì cong cong mềm mại, nhìn sao cũng như một đứa trẻ chưa trưởng thành. Chất dẫn dụ của cậu cũng y như chính cậu vậy, nó mang theo hương thơm ngát ôn hòa say đắm hấp dẫn vô số người. Tình huống như thế theo tuổi tác mà dần trở nên nghiêm trọng, có mấy lần bị kẻ xấu theo dõi suýt chút nữa đã xảy ra chuyện. Bất đắc dĩ Kiều Ngọc phải mua bình xịt chất dẫn dụ Beta để che giấu, hiệu quả khá tốt, mấy ngày liền không bị ai vây đuổi chặn đường cả, vì thế cậu dứt khoát mua hẳn một rương bình xịt để dành dùng luôn. Hồi tháng trước lúc sinh nhật của Kiều Ngọc, bạn bè đưa cho cậu một tấm vé xổ số sẽ mở thưởng vào cuối tháng, may mắn cậu lại giành được hạng nhất đó là chuyến đi chơi xa hoa nửa tháng tại Lam Tinh, lúc đó bạn bè ai nấy đều vỗ vai cậu kêu rên hối hận quá ~~ Giữa tháng sau là khởi hành, bởi giải thưởng chỉ quy định một người, không cho phép người nhà đi theo. Kiều Ngọc chưa từng xa nhà một mình bao giờ nên cậu cảm thấy rất mới mẻ và vô cùng căng thẳng. Vì vậy cậu đã sớm tỉ mỉ thu thập hành lý, chuẩn bị ổn thỏa cho chuyến du lịch. Bình xịt chất dẫn dụ chắc chắn phải mang theo, sau đó là quang não dùng cho thông tấn, giữ bên người một cái, dự phòng thì cất vào trong bao, còn có... Dành nửa tháng thu thập đầy đủ xong, ba mẹ cậu cứ luôn cằn nhằn cái này rồi cái kia hết mấy ngày rồi vác theo hành lý lên phi thuyền. Đây là một chiếc phi thuyền cỡ lớn siêu sang trọng, bên trong có mười mấy tầng lầu, tại ba tầng cao nhất là dãy phòng vip, còn dưới là phòng phổ thông. Trong đó có một tầng dùng làm phòng ăn, một tầng thì là khu vui chơi giải trí. Kiều Ngọc không có va chạm gì nhiều với xã hội bên ngoài nên lúc vừa vào phi thuyền đã sợ ngây cả người, đôi mắt đảo tròn nhìn ngó khắp nơi, môi khẽ nhếch lên có thể thấy được hàm răng trắng sáng. Nhân viên phục vụ dẫn đường cho cậu thấy vậy thì hé miệng trộm cười, cậu bạn nhỏ này cũng thật là đáng yêu mà, trong lòng nghĩ sao đều ngây ngốc bị lộ ra hết. "Khụ... Bạn Kiều, đây là phòng của bạn, còn hành lý thì chúng tôi đã kêu người đặt ở bên trong, nếu cần gì thì cứ việc rung chuông gọi cho chúng tôi nhé." Nhân viên phục vụ nỗ lực duy trì nụ cười khéo léo trên mặt, kiềm chế ham muốn ôm cậu vào ngực mà xoa mà nắn, "Chúc bạn có chuyến đi thật vui vẻ." "Vâng... cảm ơn." Kiều Ngọc ngại ngùng cười, đẩy cửa ra trốn ánh mắt lưu luyến say mê của nhân viên phục vụ, véo cái nhảy vào phòng. Nhân viên phục vụ hít sâu một hơi, hết nửa ngày mới quyết định xoay người rời đi, kết quả vừa quay qua đã xém bị dọa cho hết hồn "Ngài... ngài Tiêu!" "Phù..." Đóng cửa lại, Kiều Ngọc thở ra một hơi dài nhẹ nhõm rồi lập tức đi đến phòng khách mở thùng đựng hành lý ra, phun chất dẫn dụ từ đầu đến chân một lần. Thời gian duy trì chất dẫn dường như có hơi ngắn, Kiều Ngọc đau đầu ngẫm nghĩ, chẳng lẽ vì trên phi thuyền có nhiều Alpha nên chất dẫn dụ không cam lòng lạc hậu, liều mạng biểu lộ sự tồn tại? Hay do hệ thống phân loại quá tốt nên chất dẫn dụ Beta của cậu bị phân tán nhanh? Cho dù là như thế nào cũng khiến Kiều Ngọc đau cả đầu. Tiêu Bạch lẳng lặng đứng chỗ góc thang máy đánh giá bóng lưng căng thẳng của thiếu niên. Chất dẫn dụ của cậu ấy rất dễ chịu. Trong làn hương chất dẫn Beta thấp kém, Tiêu Bạch nhạy cảm bắt lấy được chất dẫn dụ trong veo của thiếu niên, nó êm hòa mềm mại, như sợi tơ triền miên nơi chóp mũi, câu dẫn dục vọng ẩn sâu trong nội tâm y. Y dựa vào vách tường, ánh mắt tùy ý trắng trợn dạo khắp người của thiếu niên, một lát sau khóe miệng nhếch lên, tay ve vuốt chiếc nhẫn hình quang não ở ngón trỏ, không chút biến sắc chụp hình thiếu niên liền mấy chục tấm. Xuất thân của Tiêu Bạch vô cùng hiển hách, lần xuất hành này là đi điều tra chuyện ở Lam Tinh, y làm việc cẩn thận không tự cưỡi phi thuyền tư nhân, chẳng ngờ tại phi thuyền này lại gặp một người hợp ý đến thế. Hai chân thon dài thẳng tắp, mong no đủ vểnh cao, vòng eo tinh tế mê người siết chặt, cần cổ trắng trẻo tản ra mùi hương mê người. Tiêu Bạch là Omega, tính y khá là mạnh bạo, còn nhỏ đã ưa sạch sẽ, bên cạnh có vô số kẻ tự tiến cử muốn thành người bên gối của y, cơ mà y chả lọt mắt nổi ai hết, thanh tâm quả dục giữ mình trong sạch suốt hai mươi mấy năm thẳng cho đến tận khi gặp được thiếu niên ngay cả mặt còn chưa nhìn thấy đã bị chất dẫn dụ của cậu làm cho thân tâm rục rịch. Muốn cậu. Tiêu Bạch cam tâm tình người để cậu tiến vào thân thể mình, cùng nhau trải qua niềm sung sướng tiêu hồn khảm cốt. Dù sao Alpha có hương hoa mê tình rất hiếm. Mê tình hoa này thật ra là do những kẻ nhà giàu quyền quý dùng để cấp thúc sự lên đỉnh, người bình thường ngay cả tên là gì còn không biết. Tiêu Bạch bước rất khẽ, yên lặng theo chân thiếu niên ra thang máy cho đến khi cậu vào một căn phòng, mãi tận lúc hương thơm ngát kia tiêu tán rồi y mới thầm đọc lại số phòng của thiếu niên, ánh mắt lập lòe. "Tiêu... Tiêu tiên sinh?!" Nhân viên bị y làm cho sợ hoảng hồn la toáng lên, sau đó tự thấy thất thố nên vội vã xin lỗi. Tiêu Bạch phất tay cho cô đi, một mình đứng ngoài cửa trong chốc lát, suy tư thật lâu mới từ bỏ ý định gõ cửa, xoay người đi về phía tầng cao nhất để dự tiệc. Một bữa tiệc rượu cực kì tẻ nhạt. Những vì tinh tú lững lờ trôi ngoài vũ trụ, ánh sao muôn loại xuyên qua tấm thủy tinh quỳ rạp dưới chân Tiêu Bạch. Y tựa lưng lên ghế sô pha, lạnh nhạt nhìn một tên thương nhân bụng phệ đang ôm ấp cô tiểu thư nào đó áo quần mát mẻ, luôn mồm khen ngợi nịnh nọt y. Lúc này đầu y ngập mong muốn làm tình với thiếu niên nên chẳng nghe thấy gì, chỉ một lòng một dạ nghĩ nếu có thể ép thiếu niên lên cửa sổ, ngoài kia là vũ trụ mênh mông vô ngần, bên này lại thêm mỹ nhân dâm mị tươi đẹp, thật sự là một chuyện cực kì tốt. Có lẽ cảnh tượng ấy quá mức mê hoặc nên Tiêu Bạch nhạy cảm nhận ra thân thể mình đang dần biến hóa, hậu huyệt hơi ẩm ướt, cổ họng khô khan, không nhìn thấy được thiếu niên, Tiêu Bạch càng lúc càng nôn nóng. Nghe dăm ba câu trấn an của mấy gã phú thương, y không nhịn nổi nữa vội vã vào thang máy chạy xuống tầng dưới, bước chân gấp gáp, hơi thở hổn hển. Tiêu Bạch nhìn căn phòng có đánh số của thiếu niên, thoáng điều chỉnh lại hô hấp, sửa sang cravat xong xuôi hết rồi sau đó gõ nhẹ lên cửa. Kiều Ngọc đang chơi game thì nghe thấy tiếng gõ, giật mình đến suýt chút nữa ném luôn cái máy game, cậu hô vọng ra "Tôi ra ngay—" rồi nhanh chân chạy đến. Trước tiên Kiều Ngọc xem qua mắt mèo, thấy đó là một vị khách mặc tây trang rất tao nhã phong độ, nhìn không giống người xấu nên yên tâm mở cửa ra, hơi lo ngại bất an ngửa đầu nhìn người đàn ông đó. Cửa vừa mở, Tiêu Bạch ngay tức khắc bắt lấy chất dẫn dụ thơm ngọt từ sau màn chất dẫn thấp kém kia của thiếu niên, thân thể y càng hưng phấn hơn, hậu huyệt ướt át, cửa động mơi mấp máy. Bên ngoài Tiêu Bạch không chút biến sắc, vẫn duy trì nụ cười nhã nhặn lịch thiệp "Chào cậu, tôi là giám đốc phụ trách quản lý tầng này, khách dưới lầu phàn nàn là có hiện tượng bị rò rỉ nước, vì thế xin phép tôi được kiểm tra phòng tắm của cậu xem ống nước bị vấn đề gì không. Chẳng hay lúc này liệu có được chứ?" Kiều Ngọc đơn thuần làm sao biết được tâm tư đen tối mà đối phương cất giấu, cậu nghe vậy thì vội vã nghiêng người qua mời y vào. Ánh mắt của Tiêu Bạch trở nên tối đen, ngoài miệng chỉ cười càng tươi hơn chứ không giảm. Kiều Ngọc đến trước cửa phòng tắm thì đi chậm lại, nhìn ngó vào trong xem có gì không tốt hay không, xong rồi mới thở phào ra, quay đầu nhìn Tiêu Bạch. Chỉ thấy Tiêu Bạch rất tự giác đóng cửa lại, thành thục sử dụng bảng điều khiển phòng, nhấn mấy cái, Kiều Ngọc chỉ nghe thấy tiếng linh kiện chuyển động, cảm giác như trong phòng chuyển đổi rất nhanh. Chẳng lẽ là sợ mùi lạ bay ra ngoài? Ồ, thật là tâm lý, vẻ mặt Kiều Ngọc rất cảm ơn nhìn y. Thấy ánh mắt đó của cậu, Tiêu Bạch không khỏi liếm đôi môi khô khốc của mình, thân thể càng lúc càng nóng, y cởi áo ra, ngón tay linh hoạt cởi nút thắt. Có lẽ vì thấy vẻ mặt của y rất đứng đắn, khí tức lại nghiêm túc nên Kiều Ngọc vẫn chưa cảm thấy không ổn chỗ nào, thậm chí cậu còn nghĩ người này cũng chuyên nghiệp quá, chỉ có ống nước thôi mà cũng tự đến kiểm tra, tinh thần phục vụ rất đúng mực. Ngay sau đó Tiêu Bạch lấy tốc đột sét đánh không kịp bưng tai tiếp cận Kiều Ngọc, một tay khống chế cả hai tay cậu, tay kia thì ôm eo cậu, đùi áp sát, nháy mắt thiếu niên đã bị y đặt dưới thân. Kiều Ngọc bị chậm nửa nhịp rốt cuộc cũng phản ứng lại, ra sức phản kháng nhưng đã mất đi cơ hội tốt, chỉ có thể khủng hoàng nằm trên đất, cảm nhận được lồng ngực của người trên thân mình đang chập trùng gấp gáp và da dẻ đang dán chặt vào người truyền đến xúc cảm nóng bỏng. Kiều Ngọc đỏ bừng mặt, môi mím chặt, con ngươi ướt nước mê hoặc ác ma thực hiện động tác xâm lược. Tiêu Bạch chế trụ mọi sự phản kháng của thiếu niên, ôn nhu nhưng không mất sức đặt cậu xuống thảm len trên đất. Tiêu Bạch cực lực khống chế nội tâm đang sục sôi kêu gào mau chiếm hữu cậu, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu phong độ, đôi mắt thâm thúy như ẩn giấu muôn vì sao tinh tú chăm chú nhìn biểu hiện của cậu, y nhẹ giọng nói rằng "Tên của tôi là Tiêu Bạch, Omega, 24 tuổi, thân thể đều rất khỏe mạnh không hề có đam mê bất lương gì, đối với cậu là nhất kiến chung tình không sao kiềm chế được, có thể xin cậu bên tôi cả đời này được không?" CẢNH CÁO! Bộ này tam quan bất chính! Cưỡng chế yêu đương! Vốn là viết thịt xong rồi thì thôi, cơ mà ở dưới mọi người bình luận mong tiếp nữa nên lại viết thêm. Đáng lẽ không là đoản văn đâu, quá trình thụ truy công rất ngắn, còn hạn chế, ôi coi như ký hiệu xong rồi sinh ra cảm giác tin tưởng đi!
Đây là một câu chuyện thuộc ngôn tình trong giới showbiz với mô tuýp không quá mới mẻ, tuy vậy giọng văn hóm hỉnh tưng tửng của tác giả Diệp Nhất Tầm vẫn khiến mình cảm thấy thú vị. Vừa Gặp Đã Yêu 2 xoay quanh câu chuyện củan ữ chính Trần Hi là một tiểu thư nhà giàu gia nhập showbiz vì muốn theo đuổi nam thần của mình, cô xinh đẹp, thông minh, lạc quan nhưng được cái tính là ngại phiền phức. Với tôn chỉ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, khi bị dính scandal hẹn hò với một ngôi sao nam nọ, vì ngại phiền nên cô chẳng thèm đứng ra mở họp báo phủ nhận hay công khai giải thích, và thế là bắt đầu chuỗi ngày bị cư dân mạng chửi mắng không hồi ánTôi đã từng nhìn thấy một người, anh ấy bước tới từ trong ánh mặt trời cuối tháng bảy, tựa như ôm lấy tất cả dịu dàng và khiêm tốn của cả đời vậy, trong biển người mênh mông này tôi chỉ có thể thấy một mình anh ấy, nghe thấy giọng nói của anh ấy, anh bảo mình tên Tô Cẩm, Tô trong tía tô, Cẩm trong cẩm trăm đóa hoa cẩm tú đua nhau nở lại chỉ gặp được một người duy ra, từ lâu em vừa gặp đã yêu anh.
vừa gặp đã yêu